Mùa Đợi Mặt Trời

Con bước vào mùa Đợi Mặt Trời
Khi bùn đất còn bám trên nền nhà đổ nát
Bao cơn nhói lòng, tổn thương và mất mát
Tiếng nức nở mất con – mất chồng xé toạc không trung.

Mỏi mệt, lặng câm, đau đớn đến tận cùng
Khi nước lũ lạnh lùng dâng lên cuồn cuộn
Kia mái nhà nào bị cuốn trôi về nơi bất tận
Những nỗi đau như lũ chảy ngược trong tâm.

Nguyện xin Chúa – Đấng vẫn hiện diện âm thầm
Ngự xuống “máng cỏ” trần gian đang mất dần hy vọng
Xin thương ban cho lòng người thêm rộng
Cho mùa Đợi Mặt Trời thôi những cơn gió lộng vô tâm.

Xin Mặt Trời soi sáng từng bước chân
Sưởi ấm những tâm hồn đang lạnh giá
Ước mong một mai trời quang mây tạnh
Nhà nhà, người người được hạnh phúc an vui.

Lạy Mặt Trời – Đấng xoa dịu nỗi ngậm ngùi cay đắng
Chúa của lòng con – Chúa của những bến vắng mênh mông
Xin thỏa niềm mong đợi khát trông
Của chúng con – những người con dân Đất Việt!

Maria Trần Lụa

Bài viết cùng chuyên mục

Có thể bạn quan tâm
Close
Back to top button